Diệp Thận Thủ là cô tiểu thư dễ thương đài các. Từ bé dại cô đã sống trong nhung lụa và sự nuông chiều của không ít người thân trong gia tộc bom tấn của mình nhất là của các ông anh trai họ chơi bời cũng như đào hoa khét tiếng
Ra mắt truyện Đời này kiếp này
Tác giả: Phỉ bổ bốn Tồn
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện Đời này kiếp này
“Thủ Thủ”, Nguyễn Giang Tây Bên cạnh đó hạ quyết trung ương gì đó, rốt cục nói mang cô: “Dịch Trường Ninh về rồi ấy.”
Vẻ mặt Thủ Thủ so có dự tính của Nguyễn Giang Tây thì bình thản hơn đông đảo, qua một lúc chậm, cô new hỏi lại một câu: “Thế à?”
“Hôm qua tớ gặp gỡ anh ta ở trường, anh ta về dấn mình vào một cuộc hội thảo.” Nguyễn Giang Tây tất cả chút thổn thức: “3 năm rồi, anh ta Bên cạnh đó 1 chút cũng không đổi.”
3 năm —— nhiều năm đằng đẵng là rứa, mà lại cũng ngắn ngủi là thay, dài mang lại dường như đã lâu như trời cũng như đất, tất cả những đoạn đường đã được qua, tuy nhiên là tàn tro bao la, thốc xuống, con người vô duyên vô cớ bị sặc, hít thở nặng nề. Ngắn ngủi lại Hình như mới chỉ như ngày hôm qua, tất thảy rõ nét đến rành rành ngay trước mắt, phần đông khiến con người chưa biện pháp nào đối mặt.
3 năm cô trước cô lười nhác lắm, đầu chưa chí bự, cơ mà Giang Tây ở trường là sinh viên gương mẫu tài đức vẹn tuyền, cái gì cũng phải làm đến hàng đầu, sự thật đúng là cũng như nắm. Chưa cần phải biết là môn chăm ngành, hay môn các đại lý, mà thậm chí cho trường bao gồm truyền thống “náo loạn sân khấu”, hư danh mấy chữ đêm liên hoan “Viện tuyên truyền hướng tới mùa xuân”, Giang Tây hầu như dễ như trở bàn tay chú ý tiếng vỗ tay như sấm sét. Mà cô cả ngày bò trên lớp chép bài bác tập, Nguyễn Giang Tây thỉnh thoảng thấy bất bình thay: “Thủ Thủ, cậu tương lai tính làm sao đây?”

Thủ Thủ hì hì cười nói: “Tốt nghiệp dứt thì lấy ông chồng, sau ấy để bệnh Trường Ninh nuôi tớ thôi.”
Nguyễn Giang Tây tức lắm: “Giá cũng như bệnh dịch Trường Ninh chưa đề xuất cậu nữa nhỉ?”
“Anh đấy sao dám chưa núm tớ à?”
Cứ gắng ngông nghênh tự tin, trước giờ chưa bao giờ nghĩ rằng, nói đùa mà lại cũng trúng thưởng.
chia ly sở hữu dịch Trường Ninh cô phong độ suy sụp, thảm hại không chịu nổi, cho tới sau này Thủ Thủ nhớ lại, bắt đầu cảm nhận tự chế giễu, cuộc sống coi cũng như chén con nước hất đi. Chỉ khi vắt chặt vạt áo bệnh Trường Ninh, nhảy khóc thật bự, mặc kệ anh ta nói gì, cô một mực không buông tay. Rút cuộc Gọi điện mang lại Giang Tây, lúc Giang Tây chạy vội mang đến, cô đã một người ngồi đó thút thít không thành tiếng. Phần lớn chỗ cũng như núm, dù công tác chưa gồm các thói quen soi mói, tuy vậy cô biết người thật bựa hổ, thay cơ mà bệnh dịch Trường Ninh tuyệt tình, bất buộc phải loại bỏ đi, cô còn đắn đo cái gì nữa đây?
Giang Tây không nói đến lời thứ 2, lôi cô đi, nhét cô vào trong xe, vừa lái xe vừa hận thép chưa luyện thành gang: “Thủ Thủ, bởi 1 thằng đại trượng phu nhưng cậu như cố kỉnh à? Hắn ko đề xuất cậu nữa thì cậu cũng như cụ à?”
nhưng cô một câu cũng không nói được, chỉ biết khóc, cả hộp giấy ăn uống bên trên xe Giang Tây cũng trở thành cô khóc cho bằng hết, Giang Tây đèo cô về căn hộ chung cư của cô, vất đến cô cỗ áo ngủ, sau đó nói: “Muốn khóc thì cứ từ tốn mà khóc đi, ra khỏi buồng tắm rồi, cậu cơ mà rên bổ xung một tiếng, tớ chớp nhoáng vất cậu ra không tính ngay.”
Ngày ấy cô trong phòng tắm khóc hết sức chậm, có lẽ rằng là 1 tiếng, Có thể là 4 tiếng, do sau cho nước trong bể đã lạnh ngắt, cô ngâm cho cảm cúm, luôn thấy khó khăn chịu, đầu tiên là phát cảm cúm, truyền mấy bình nước, hết sốt rồi, chỉ với ho khan, kho sù sụ không xong cho hẳn 2 3 tháng, đi khám lại chẳng phát hiện bị bệnh gì, lần mắc bệnh này, mặc dù chẳng phải Khủng tát lắm, nhưng lại từ đầu đến chân bé sọp đi.
bỗng nhiên chạm chán Kỷ Nam Phương ở đại sảnh CLB, giữa đám gia đình tài mạo xuất chúng, nhưng mà anh 1 thân cao lớn, dù mang đến đứng chỗ đông người cũng khá thời trang. Thủ Thủ nhìn anh, vẫn băn khoăn chần chờ tất cả buộc phải kính chào hỏi hay chưa, anh sẽ nhìn ra cô, tự dưng dừng lại, ồ một tiếng, new nói: “Thủ Thủ, em sao lại nhỏ xíu đến vắt này?”
Cả đám đông sớm ồn ã cười cợt nghịch, gồm ngươi nói: “Nam Phương, quan sát cậu để em gái ngôi nhà con người dằn vặt kìa.”
Cũng có người cảm giác cô, cười nói: “Các cậu đừng nói lung tung, đây là em gái Nam Phương.”
Lại có người điện thoại tư vấn to: “Nam Phương cậu còn thêm em gái à? Có buộc phải tên Bắc Phương ko?”
Kỷ Nam Phương cười cợt mắng đám người: “Cút!” rồi quay đầu Giới thiệu có bầy họ: “Đây là Diệp Thận Thù. Em gái tớ.”
Đám chúng ta ăn nghịch đấy, đông đảo chơi rộng biết cụm rồi, nhanh chóng đã có một số người nhớ ra: “Tên lót chữ Thận, là Diệp da à?” Càng bao gồm nhiều người nửa cười đùa nửa chăm sóc xu nịnh: “Ồ, bữa qua lũ này với Thận Khoan còn đùa vài ván bài xích, ai mà lại biết em gái hắn lại đẹp thay này.”
Diệp Thận Khoan là anh chúng ta cô, chúng ta Diệp cụm con trai, bỗng dưng giao du quảng đại, cả đám các bạn lập tức kết nạp ngay em gái này, không nói mang đến lời thứ hai đã nâng cô đi dự vào cưỡi Chiến Mã.
Kì thực họ ai ai cũng đi theo cặp, Kỷ Nam Phương cũng chưa ngoại lệ, lân cận là một cô gái hào quang tỏa tứ phía, đẹp mang lại nỗi khiến Thủ Thủ luôn cảm giác quen quen, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cũng nghĩ ra Trong khi là minh tinh bắt đầu debut, chỉ nhớ chưa rõ cô ta tên gì. Người con gái đấy lại khôn cùng thốt nhiên thoải mái: “Diệp tiểu thư cứ điện thoại tư vấn chúng tôi là Khả như.”
bây chừ mới nhắc cho Thủ Thủ, rốt cuộc nhớ ra tên cô đấy là Trương Khả cũng như, yêu cầu cũng khách khí gọi cô ấy: “Chào Trương tiểu thư.”
Chỉ ngạc nhiên vị Trương tiểu thư này trước giờ chưa từng cưỡi Ngựa, vừa vịn lên lưng Ngựa đã kêu la gào thét, thiếu điều bật khóc, hại thầy dạy cưỡi Chiến Mã khắp cơ thể các giọt mồ hôi lạnh toát: “Trương tiểu thư….. Trương tiểu thư….. Xin cô thả lòng 1 chút, cô cụ dây cương chặt gắng, càng khiến Chiến Mã bức xúc hơn cả cô.”
Thủ Thủ cũng chẳng thấy nực mỉm cười, cô lần bước đầu tiên cưỡi ngựa chiến lúc đấy còn vô cùng nhỏ, căn bản lần chần sợ. Bác Hai gửi cô cùng mấy đồng đội họ mang đến trại Ngựa, cả thảo nguyên phệ thật sự, thỏa sức rong đuổi, kiểu độc lập tự tại, chỉ cần có trời trong mây nhẹ, không bến bờ mênh mông. Tiếng gió vù vù vút qua bên tai, khiến con người mong đựng giọng hát vang. Kì thực cô cũng hát rất to, cộng mấy tổ ấm anh bọn họ 1 bè, từ hát mang đến , chung cục cổ họng gào mang đến khản sệt, dẫu vậy cực kỳ vui, siêu vô cùng vui. Kiểu vui đến công bằng lự không từ nào ngữ nào hình dung được, cũng khá nhẹ nhàng che lên tất thảy. Đến khắp cơ thể xưa nay nói cười cợt an ninh cũng như chưng Hai, cũng cộng họ một bè ca hát “Quân nhân cách mệnh thành viên người ghi nhớ, tam đại kỉ hiện tượng, chén bát hạng chú ý…..” chú ý đội cảnh vệ đứng mặt sảng khoải phần đông hiện lên đến mắt.
>> tham khảo thêm top truyện Ngôn tình cao h
Kỷ Nam Phương dưỡng được 1 ngựa ôn huyết rất là đẹp, lúc dắt ra từ tàu Chiến Mã Thủ Thủ đang xúc cảm trước mắt sáng lóa, tuấn mã thần thái to lớn, chính hiệu Hanover của Đức. Kì thực Kỷ Nam Phương cũng như Diệp Thận Thù rất giống nhau, nhà hàng vui chơi, cái gì cũng biết, cũng chiếc cũng rành. Cũng như huyết thống ngựa này hận cấp thiết kể đến tổ tổng 18 đời ra, vừa nhận thấy Thủ Thủ đang tán tụng chưa ngừng: “Cách đây không lâu, em thực tập ở đài truyền hình, có tác dụng một công tác thể thao, trịnh trọng phỏng vấn mấy CLUB cưỡi Chiến Mã, cũng không thấy ngựa nào đẹp đến cố này.”
Kỷ Nam Phương chỉ châm biếm: “Nhóc bé, có tác dụng công tác thể thao mẫu nỗi gì.”
Thủ Thủ chưa Chịu thua: “Có bản lĩnh anh bảo vậy vận hội cấm đoán phép tuyển thủ đàn bà dấn mình vào đi? Đồ kỳ thị giới tính!”
lâu bền hơn là vậy, cô cộng Kỷ Nam Phương ở cùng cả nhà chưa quá nửa tiếng đồng đại dương vẫn bước đầu huyên náo.
Lúc còn bé dại anh đang còn khứng chịu nhường cô 1 tý, bởi lẽ cô nhỏ hơn, lại là thiếu phụ, thế nên anh cơ bản chưa thèm ôm đồm có cô. Đợi đến khi anh từ nước xung quanh về, cô vẫn học đến ĐH, dịp bàn giao thừa anh cộng tía mang đến chúc Tết ông nội cô, trưởng bối ở bên trên lầu chuyện trò, anh cộng mấy chúng ta anh bọn họ của cô ấy đứng dưới lầu tán dóc, tình khuôn khổ nói mang lại Schumacher, cô chêm vào mấy câu, hai gia đình bạn cũng như bu lông chưa chịu đựng ốc vít. Cô nói năng lưu loát, mà anh phản ứng cũng cấp tốc nhạy, 2 gia đình bạn từ đoàn xe Ferrari thảo luận ác liệt đến tận 32 đối xứng trong biến dị của Bach , bàn luận đến bất phân chiến thắng bại. Sau cùng, một nhà bạn anh bọn họ của cô, tên Diệp Thận Dung chưa nhịn được, khì khì bật cười: “Nhìn 2 đứa này, bao gồm giống chọi chơi tệ chưa hả?”
Diệp Thận Thù ha ha cười lớn, Kỷ Nam Phương bất giác cũng mỉm cười theo, trong lòng cô gồm chút chưa cam chịu, lần tranh biện đấy trống mái mặc cất cánh, nhưng lại lần trùng phùng sau, 2 tổ ấm lừng chừng bởi vì chuyện gì, lại bắt đầu, một khi đã ban đầu thì chẳng thể cứu vớt nổi, từ ấy về sau Diệp Thận Khoan chỉ cần vừa nhìn thấy cô đụng mặt Kỷ Nam Phương, sẽ móc ra bao thuốc: “Các mọi người cứ cãi nhau trước đi, bên tôi ra làm điếu thuốc sẽ nhé.”
Cô nhất thời thấy nản, kì thực Diệp Thận Khoan cùng Kỷ Nam Phương, lại còn tất cả mấy chúng ta chúng ta phần đông mãi mãi xem cô cũng như đứa trẻ con, cô cùng bệnh Trường Ninh vừa new yêu nhau, Diệp Thận Khoan lúc biết thì rất là kinh ngạc: “Nhóc bé, em vẫn còn nhỏ nhắn lắm.”
Cô phùng có trợn má: “Em chuẩn bị 19 rồi ấy, còn nhỏ xíu gì nữa? Lúc anh 19 tuổi ấy, nữ giới đông đảo đang đổi đến mấy người nhà rồi.”
Câu này xém chút nữa sặc bị tiêu diệt Diệp Thận Khoan, sau ấy Diệp Thận Khoan không khỏi thổn thức nói sở hữu Kỷ Nam Phương: “Chao ôi, mang đến Thủ Thủ cũng đều có người trong gia đình trai rồi đấy, bản thân mỗi chúng ta già thật rồi.”
“Vớ vẩn!” Kỷ Nam Phương đương lúc ấp ôm, nâng ly rượu của Diệp đại công tử, mỉm cười khinh bỉ: “Cậu cộng lắm hơn chúng tôi 2 tuổi, sớm cầm cố vẫn ước ao ‘rửa tay chậu vàng’ cải tà quy chánh rồi à? Nếu đang cầm đưa ra bởi hiện nay về chăm hậu phi sớm đi.”
“Đừng nói vắt chứ.” Diệp Thận Khoan vừa new kết hôn này đã thiếu điều đắc ý: “Kết hôn là sự việc tốt đấy, tại sao nào? Càng tiện đùa bời hơn chứ sao, chỉ việc dâu ta chưa nói gì, các cụ ông cụ bà chắc chắn nhắm một mắt mở một mắt, Ngoài ra mang đến hiền thê cũng không ho he, các cụ ông cụ bà còn nói gì cái gì nào? Bởi vậy, Nam Phương à, lấy hậu phi đi, đầu xuôi đuôi cũng lọt, kết hôn có cùng với lợi thế ấy.”
lân cận Kỷ Nam Phương cũng có một số người, cô gái nửa quở nửa sầu, nói: “Ôi chao, nói mang lại mấy chuyện này, thật bần quá đi.”
Kỷ Nam Phương lại không chút phân vân, nâng cằm cô bé, ba lơn cười cợt lớn: “Mấy bạn bầy anh người nào cũng xấu xa cầm ấy, em đó à, lọt vào miệng hổ rồi.” 2 chúng ta vừa cười vừa làm cho trò, ngấy hay là đám.
ngày nay cưỡi Con Ngữa, lại nảy sinh chút bất trắc be bé, Trương Khả như sau cùng còn xẻ từ lưng Ngựa xuống, trẹo cả chân. Chưa rõ xương bên phía trong gồm có tác dụng sao không, dẫu vậy lúc ấy Trương Khả như ngã xẻ ở trường đua, nửa buổi vẫn chưa đứng dậy được.
quần chúng thì chẳng ai chú ý, kể cả Kỷ Nam Phương cũng chỉ hotline cho lái xe một cú điện thoại, bảo ông đó đưa Trương Khả cũng như cho bệnh viện, duy nhất Thủ Thủ nói: “Tôi đi cùng cô tới khám đa khoa nhé.”
cái này cho đến Trương Khả cũng như cũng rất là bất thình lình, liên thanh nói: “Diệp tiểu thư, chưa yêu cầu đâu, chúng tôi tự chúng ta đi được rồi, cô cứ từ từ chơi đi, kẻo cụt hứng.”
“Tôi đi cùng cô.” Thủ Thủ nhất thiết.
Kỷ Nam Phương cũng chẳng mấy bận tâm: “Vậy em chuyển cô đấy đi đi.” Thuận miệng dặn dò tài xế: “Chăm sóc Diệp tiểu thư kỹ lưỡng.”
Thủ Thủ dở khóc dở cười, biệt lập Trương Khả cũng như bắt đầu là thành viên gia đình bị thương. Lúc sẽ lên xe, Trương Khả cũng như gồm chút day dứt: “Thật chưa cấp thiết đâu, nuốm này làm cho phiền cô quá.”
Thủ Thủ lại cảm nhận thẹn trong lòng, kì thực ý cô chỉ mong mua mẫu cớ để chuồn mà thôi, bởi câu này mà lại càng bổ sung áy náy, cô chuyển Trương Khả cũng như đến bênh viện hẳn hoi, dìu cô đó vào thang máy, chụp X quang ngừng tài xế giúp đi lấy, bảo sanh Trương Khả như 2 gia đình ra số chỗ ngồi, các thành tích gồm y tá đi ngang qua, nhanh chóng khám phá Trương Khả cũng như, la hét ồn ã cũng như một fan chung tình, sau đó cả đám người thân vây quanh, tranh đua nhau đòi cam kết tên.
Trương Khả cũng như cũng chưa mấy phong cách, ngân nga trò chuyện giúp chúng ta cam kết tên, Thủ Thủ bị đám đống hẩy sang 1 bên, cô hiếm khi bị người ta xô đẩy bài tiết dửng dưng kiểu này, chưa kềm cảm nhận nực cười cợt. Kì thực cô Trương Khả cũng như này khá trẻ, so có cô cũng dong dỏng hơn là mấy, mặt mày như vẽ, khuôn bên điều tỉ mỷ nhỏ nhắn, lên hình chắc chắn vô cùng ăn hình ảnh.
Lên xe rồi Trương Khả như lại cau đôi lông mày: “Tốt rồi, 10 ngày nửa tháng không làm cho được gì, về mang đến C.ty nhất định đang mắng bị tiêu diệt tôi đến mà lại xem.”
Cô đấy sợ tổ ấm đại diện thay mặt của bản thân mình lắm, nghe nói trong nghề bom tấn là bên sắt tim đá, trong tay rất nhiều mối quan hệ, vì thế hô một tiếng trăm thành viên gia đình hưởng ứng, Trương Khả cũng như sợ anh ta hy vọng bị tiêu diệt. Chắc chắn kéo bằng được Thủ Thủ đi nạp năng lượng cơm cùng: “Có làm ma cũng phải làm cho ma no, hóng chúng tôi ăn no rồi bắt đầu Call điện đến anh ta, đỡ buộc phải nghe anh ta nói kết thúc chúng tôi ăn uống chưa nổi cơm.”
>> xem thêm thể loại Truyện sắc
Related posts
Recent Posts
Recent Comments
- Susi nguyen Nguyen on Tình Bạn Âm Dương Bí Ẩn Quá Khứ – Truyện Ma Này Có Thật Đình Soạn Thu Âm
- Thienluatpham Pham on Tình Bạn Âm Dương Bí Ẩn Quá Khứ – Truyện Ma Này Có Thật Đình Soạn Thu Âm
- Lý Đặng on Tình Bạn Âm Dương Bí Ẩn Quá Khứ – Truyện Ma Này Có Thật Đình Soạn Thu Âm
- Tien Dt Pham on Tình Bạn Âm Dương Bí Ẩn Quá Khứ – Truyện Ma Này Có Thật Đình Soạn Thu Âm
- thanh tuyền lê on Tình Bạn Âm Dương Bí Ẩn Quá Khứ – Truyện Ma Này Có Thật Đình Soạn Thu Âm