Thầm nghĩ chắc rằng chỉ đơn giản là chấp niệm trong chúng tôi, bởi vì sẽ gồm rất nhiều người nói rằng: tại sao nên như nỗ lực khi không tính kia còn biết bao nhiêu gia đình đáng để chúng ta yêu kính và trân trọng. Tại sao cứ đề xuất chấp nệ giữ bo bo loại tình cảm đã qua, hình bóng không được mới

Ra mắt truyện Chấp niệm

Tác giả: Try Họa
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện Chấp niệm

thiên nhiên quan sát lại hồi ức cũ, nỗi nhớ trào dâng như mong nhắc mang đến bên tôi về đông đảo cảm thương còn dang túa năm xưa, để rồi lúc này tôi bỗng nhiên thấy nhói ở ngực trái: vị trí cơ mà chúng tôi giữ lại gần như kỷ niệm về tình ái đầu đắng cay !

“Phong à, giờ em đã có tác dụng gì ?

gồm hạnh phúc không ?

gồm nhớ đến anh chưa ?

Còn anh… Thì anh nhớ em lắm! Nỗi nhớ đó cứ dính lấy anh một ngày dài lẫn đêm, không thứ gì dường như bù lấp đầy được.

Ngày em đi sao bàng quan và tàn nhẫn quá !

dòng cảm xúc bị một gia đình bạn vứt rơi thật riêng lẻ và chênh vênh có tác dụng sao ! Hiện thời nỗi nhớ vẫn là bạn của anh ý mất rồi, nó không buông tha anh Phong à,

anh lại nhớ …. “

—————————————

Lần ban đầu chúng tôi gặp mặt em là khi cả 2 mười tuổi, bên tôi theo bà bầu từ Los Angeles bay về Đài Loan Trung Quốc sau khi ba mẹ li dị . Đang quan tâm bước đầu tiên mà em vướng lại đến bên tôi là gì? Để xem nào … Manly …. EM đấy cực kì MANLY !

bên tôi đã còn nhớ khi lần đầu vừa bước đi vào cổng trưởng thì đang nghe một giọng chị em thét nghiêm trọng đầy tức giận:

– Đứng lại thằng khốn kiaaaaaaaaaaaaaa… ngày nay bà yêu cầu vặt sạch lông của mày!

Tiếng thét vừa dứt thì chúng tôi đã nhìn thấy trước mắt một vật thể lạ cất cánh thẳng về hướng gia đình, đợi đến khi tôi nhận thấy chính là chiếc giày thì chúng sẽ in trọn vào mặt rồi. Bên tôi đứng cũng như trời trồng chú ý chăm chăm hung thủ sẽ tiến lại trước mặt thành viên gia đình sở hữu bộ dạng áy náy.

-Ặc… xin lỗi nhé, cậu ko có gì chứ?

Vừa nói em vừa huơ huơ tay trước mặt chúng tôi như ao ước gây sự cần nhớ. Chậc, lãnh nguyên một loại giày của em vào bên, chắc chắn rằng em cũng cảm giác gồm lỗi, ai mà lại biết có chuyện kế bên mong mỏi xảy ra cũng như cầm cố. Tôi hoàn hồn, nhìn em, vừa định thông báo nói không sao, dẫu vậy chữ “không“ vừa ra khỏi miệng thì một luồng nóng rực xộc ra khỏi mũi của bản thân mình.

-Á Á Á…. M..á..uuuuu…..

Nghe em hét lên, bên tôi mới gấp rút lấy khăn giấy trong túi quần chùi máu mũi đã chảy ra, ngẩng đầu lên để loại bỏ máu dây ra dòng áo sơ mi trắng. Máu bị khô lại khá Nhanh, dẫu vậy tôi lại chưa thấy thủ phạm có tác dụng thành viên gia đình ra máu đâu cả, ngó quanh một chút thì thấy một cậu trai có lợi bụng bắt đầu cần dùng tay chỉ chỉ phía bên dưới, tôi quan sát theo hướng ngón tay của cậu ta thì vỡ lẽ… Thì ra chẳng hề em trốn, cơ mà là em… ngút RỒI!!!

Lớp A sơ trung – Học sinh mới

Đây chính là trường sơ trung có tiếng trong city, học sinh được phân vào cụm lớp gần như dựa theo học lực. Mỗi khối bao gồm hai lớp chọn là lớp A cũng như B, theo ấy lớp có học lực tệ nhất là lớp F. Lớp A là lớp quy tụ nhiều học sinh top đầu của mỗi khối, dĩ nhiên mang một các bạn được hưởng nền giáo dục quy chuẩn cũng như tôi thì việc thi đậu vào lớp A cũng không phải là việc khó khăn gì đến lắm.

(Quy chuẩn: quy định + chuẩn chỉnh mực)

bây chừ chúng tôi đang theo sau thầy nhà nhiệm vào lớp, đấy chính là ông thầy có vẻ khó chiều, gương mặc nghiêm nghị tầm tứ mươi tuổi.

-Hôm nay lớp chúng ta duy nhất học sinh new.

Cả lớp lúc này chăm chú nhìn tôi. Hiện nay tôi diện quần yếm caro đỏ Black, áo sơ mi trắng gồm gắn huy hiệu của trường ở cánh tay áo, đeo túi ba lô black. Tóc bên tôi màu nâu sáng cũng như đôi mắt gồm greed color lục nhạt, tôi cũng tương đối trắng trẻo so có Cả nhà đồng trang lứa.

cô giáo thoáng ngẩng người khi chú ý mặt bên tôi vô cùng đỗi trầm tĩnh, chưa gồm chút sợ hãi hay e dè nào khi chạm tới bề mặt mới. Ông hắng một tiếng rồi mới giới thiệu:

-Đây Hàn đưa ra Thụ, từ học kỳ này sẽ là người trong gia đình lớp tất cả chúng ta, cụm em cố gắng giúp sức cho bạn nhé!

>> bài viết liên quan thể loại Truyện cao h

Nói dứt ông mới quan sát một loạt cụm vị thế để bố trí số ghế mang lại chúng tôi, đột nhiên ông hỏi:

– Lớp trưởng đâu rồi?

-Thưa thầy lớp trưởng nói chưa khỏe yêu cầu xin lên phòng y tế rồi ạ! Một cậu gầy có lợi bụng đứng lên thưa rõ.

-Hừ… có nhưng mà trốn tiết thì gồm, dòng bé nhỏ dại này…

Thầy chủ nhiệm Tô một bên tỏ ra giận dỗi, nhưng mà thật sự ông rất ái mộ em học trò vừa thông minh lại hoạt bát này.

Cả lớp nghe thầy nhà nhiệm than vãn bởi vậy thì cũng mỉm cười ha ha hùa theo, xem ra đối sở hữu chúng , tình trạng này cực kỳ thường xảy ra… lúc này thì ngoại trừ cửa lớp tình cờ mở ra.

– A…?

Em trợn tròn góc nhìn tôi, mà hiện nay bên tôi nhìn em, cũng ngạc nhiên khôn kém. Quan trọng tin nổi cô nhóc hung ác lúc nãy cầm nhưng mà là học sinh của lớp lựa chọn, lại còn là một lớp trưởng của new bom tấn chứ…

-Hừ …Cố Trường Phong, bên tôi còn nghĩ em trốn luôn tiết của tớ chứ?

-A haha …chủ nhiệm em nào dám! Lúc nãy thật sự em bị ngất xỉu cần phải lên phòng y tế đó… Thầy xem, thầy xem! Mặt em thật sự không có gì chút máu nào luôn nè…

Vừa nói em vừa trưng ra bộ mặt đáng thương hướng lên nhìn thầy, như thể ao ước nói: “Thầy ơi, em nói thật mà… Hãy thương xót em đi“.

nhà nhiệm Tô thấy núm bèn cốc cho em một dòng, em la oai oái rồi bĩu môi bất mãn, làu bàu kêu đau, cả lớp lại được dịp phá lên cười cợt. Lúc trước về nơi của bản thân mình em còn không quên liếc xéo bên tôi một cái, vẻ bên cũng như ao ước nói “rõ ràng hôm nay em không tất cả ý quắp tiết mà… sao không ai chịu đựng tin em chứ?”. Thật ngộ nghĩnh!

Em đấy chưa kịp đặt mông ngồi xuống ghế thì sẽ nghe ông thầy khó tính cười đầy thâm hiểm nói:

-Chi Thụ, số ghế cạnh lớp trưởng còn trống, em đến đó đi.

chắc là chúng tôi vừa thấy trong mắt thầy chủ nhiệm thoáng qua sự cố ý trả đũa, dẫu vậy cũng chưa mấy để tâm.

Em lén quan sát tôi một chút khi tôi vào địa điểm của mình, thấy tôi rất nhiều không để ý bao bọc, yêu cầu cũng tự giác khoanh hai tay lại đặt lên bàn, ngẩng đầu nhìn lên bảng.

Khi tiết học bắt đầu, thấy tôi không gồm sách đề nghị em bèn len lén nhích nhích bàn lại gần bàn bên tôi, nghe hễ tĩnh chúng tôi mới liếc chú ý em.

-À … mẫu đó, tớ chỉ mong cho cậu xem tầm thường sách thôi.

Im lặng chút ít, chúng tôi cũng không phản ứng lại, chỉ bé dại các giọng nói cảm ơn, đáp lại chúng tôi là một nụ cười cợt sáng lạng.

Năm phút sau.

– Này, cậu tên là bỏ ra Thụ hả ? – Vẫn nghe giảng, đột nhiên em quay sang hỏi bên tôi.

– Ừ. – Chúng tôi cũng chỉ đáp lại một tiếng.

– Lạ nhỉ.. – Em nói.

– cái gì lạ?

– vậy nên ai lại đặt tên nghe kỳ chũm, Thụ…. Thụ ….nghe như một lão già ấy!

bên tôi im lặng chưa thèm đếm xỉa đến em.

-Này, cậu biết tên tớ chứ? – Ai đó lại chũm bắt chuyện.

– Biết! Là thế Trường Phong?

– Ui… tớ chưa nói sao cậu biết hay thế? – Mắt em sáng rỡ

chúng tôi không giải đáp em, chỉ quan sát bởi một ánh nhìn xem em là kẻ ngốc, em chú ý theo hướng ánh mắt của tớ, cúi người xuống chạm ngay phiên bản tên trên ngực mình…

thế đấy! Lần gặp đầu tiên không chỉ bị em hành độc ác, còn cần cõng em mang đến phòng y tế Bên cạnh đó người trong gia đình bị hại phân biệt là bên tôi, đã cố gắng ngày ngày còn yêu cầu nghe em không hoàn thành léo nhéo mặt tai! Bên tôi có thể cảm giác đây chỉ là bắt đầu mang đến chuỗi tháng ngày sóng gió của bản thân mình thôi…
>> bài viết liên quan thể loại Ngôn tình trọng sinh