Tóm lược truyện ngôn tình ‘Chị trong lồng’

Tác giả: Miang
Thể loại: truyện ngôn tình sủng, cổ điển

Trích đoạn truyện:

mặc dầu chập choạng tối, mặt trời đang lặn nhưng mà thời tiết sẽ nóng bức như ban ngày.

Bầu trời ám muội nặng nằn nì, có lẽ trời sắp nổi cơn giông. Trong Nhuế Tự cung có 1 đại dương nước, vài cái lá sen sẽ héo tàn trôi nổi trên bề mặt hồ cùng mấy con sâu bọ lểu đểu bay ngang qua.

vừa rồi cơ thể của Chu Thái hậu ko được khỏe cho lắm, cả ngày các trong thần thái trầm tư mặc tưởng. Chỉ đến khi ngơi nghỉ cộng số đông đứa cháu của mình thì bà new sở hữu chút tinh thần. Do đó mấy vị công chúa thường hứa hẹn nhau đến Nhuế Tự cung đặt chăm nom tổ loại Chu Thái hậu, hy vọng người nhà chóng vánh hết bệnh.

Tuy kể là chú tâm nhưng mà chỉ có vị công chúa to tuổi nhất, Hà Dương công chúa Khương Linh Châu luôn luôn thường trực bên gối Thái hậu. Còn đầy đủ tỷ muội không giống chỉ rất có thể ngơi nghỉ ở ngoài.

lúc này, cả bên ngoài and bên trong phần đa cực kì lặng yên. Tâm địa mấy vị công chúa vẫn nặng trĩu, góc nhìn rước nét lo lắng.

tất nhiên, vẻ thấp thỏm trên gương mặt các thiếu nữ 3 tứ phần là bởi vì cơ thể Chu Thái hậu, sáu bảy phần còn lại là do một chuyện không như.

Nhiếp chính vương của nước Ngụy – Tiêu Tuấn Trì tới nước Tề cầu hôn công chúa hoàng thất.

lúc này, tuy rằng mấy vị công chúa chỉ nên hồ hết thiếu nữ mới cứng cáp nhưng chúng ta đầy đủ biết rằng trong thời buổi nội chiến này, khó lòng đoán trước đc sau này của thiên hạ, sóng gió rất có thể ập tới bất kì bao giờ.

Nước Ngụy sống phía Bắc, nước Tề sinh sống phía Nam. Nhà bạn Ngụy and tổ ấm Tề huấn luyện quân lính của nước người từ đời này sang đời không như. Từ 3 triều đại trước, hai nước Ngụy – Tề vẫn giống như nước có lửa. Sau mấy chục năm hiềm khích, xích míc không chỉ ko giảm đi Nhiều hơn tăng lên, chẳng khác gì trai cò tấn công nhau.

Sáu năm kia, sau khoản thời gian tiên quân nước Ngụy chầu ông vải, Cạnh Lăng vương Tiêu Tuấn Trì nhiếp chính, chiến sự ngay tức thì nghiêng theo bên nước Ngụy, nghỉ ngơi vài trấn ốm nằm sinh hoạt biên cương Tề Ngụy sở hữu rất nhiều người mong muốn thiên di tới phía Nam.

bởi khí thế thành viên Ngụy cực kì khỏe khoắn, trong giây khắc xấp xỉ nước Tề số đông bị dọa sợ đến nỗi sợ láng sợ gió, ai ai cũng xiêu dạt bất an.

Ai nhưng mà ngờ rằng, Nhiếp chính vương của nước Ngụy là Tiêu Tuấn Trì lại không đúng mọi người đem thư vượt ngàn dặm rồi cộng sáu sứ giả chạy thẳng đến đô thành Hoa Đình của nước Tề, với yêu cầu cầu hôn công chúa hoàng gia.

Mấy vị công chúa nước Tề sẽ sinh hoạt đều năm tháng thanh xuân rực rỡ độc nhất, là cành rubi lá ngọc đề xuất dĩ nhiên chẳng ai chấp thuận xuất giá đến một nước nhà xa lạ cả. Rất nhiều chuyện xúc tiến đến bài toán bình thường thân đại sự tạo cho gần như cô công chúa nhỏ tuổi vốn vô lo vô nghĩ cũng không khỏi sốt ruột.

cách thức 1 tấm bình phong Phúc Lộc đỏ thắm nhưng đôi lúc mọi người vẫn hoàn toàn có thể nghe quan sát thấy tiếng Chu Thái hậu ho khan.

Khương Linh Châu đứng ngoại trừ Chu Thái hậu, sử dụng thìa múc một tẹo nước thuốc nóng, thổi nhẹ. Tới lúc thuốc nguội bớt, nàng new đưa tới bên môi Chu Thái hậu.

Vẻ mặt Chu Thái hậu uể oải, sắc đẹp mặt u ám, nếp nhăn trên khóe mắt y giống như những vệt sóng nước. Chu Thái hậu nặng nề tỉnh ngộ, nhìn thấy thoa cài tóc bên trên đầu Khương Linh Châu, bà dần thả lỏng thân thể.

Khương Linh Châu búi tóc kiểu Hắc Nha kế, nhất quyết bằng hai cây thoa rubi khảm hoa cúc đối xứng nhau, gần như cánh hoa cúc được trang hoàng trên trâm mỏng manh tựa cánh ve, khẽ rung động ko kết thúc. Chu Thái hậu vừa cẩn thận nhìn cây xoa kia vừa đưa bàn tay đầy nếp nhăn ra, sờ lên ngón tay của Khương Linh Châu, nói: “Hà Dương, con đẹp nhất. Chính xác là cây trâm kia chỉ xứng làm bằng nền cho con.”

Hà Dương là phong hào của Khương Linh Châu.

“Tổ mẫu, chúng ta khen Hà Dương như vậy giúp Hà Dương hổ thẹn lắm ấy.” Khương Linh Châu đặt bát thuốc xuống, cười kể.

Nàng rút một chiếc khăn từ trong tay áo, định thực hiện Chu Thái hậu lau thuốc dính bên mồm nhưng mà nghe quan sát thấy bên ngoài bình phong nổi tiếng xì xào bàn tán, có lẽ là mấy vị tỷ muội vẫn mải nói chuyện trên trời bên dưới đất rồi.

Khương Linh Châu hơi nhíu mày, sau khi thực hành Chu Thái hậu lau miệng xong xuôi, nàng đi qua một bên đọc tỳ nữ Kiêm Hà tới.

“Em ra hỏi mấy vị công chúa nghỉ ngơi cửa thực hiện ta, Thái hậu nương nương còn đang nằm trong đây, hồ hết muội đó còn định làm mưa làm gió bên ngoài đấy tới bao giờ?” Khương Linh Châu nhắc.

Kiêm Hà thông báo đáp lại rồi ngay thức thì đi ra.

ko lâu sau, bên ngoài bình phong yên ắng lại.

Ngay tiếp đến, Kiêm Hà cúi đầu, lờ đờ trở lại cạnh giường Chu Thái hậu. Nhìn thì với vẻ như Kiêm Hà chỉ yên lặng đứng hầu cạnh nệm, nhưng thật ra nàng ta đã liên tục ra hiệu bằng mắt cho Khương Linh Châu, ý nhắc với chuyện quan trọng cần báo cho nàng.

mà Khương Linh Châu ko nói chuyện có Khương Hà ngay mà đã tĩnh tâm ngồi cạnh giường, chăm sóc Chu Thái hậu.

Tối đến, Nhuế Tự cung vẫn lên đèn.

Chu Thái hậu mơ màng mở mắt, hốt hoảng nhìn Khương Linh Châu. Đột nhiên nói: “Hà Dương, bên ngoài sẽ xảy ra chuyện gì vậy?”

“Chỉ là mấy chuyện vặt vãnh của nữ nhi thôi ạ.” Khương Linh Châu đáp.

“Nghe nói Tiêu gia lại tiến công tới rồi à?” Đầu óc Chu Thái hậu ko tươi tắn nhưng thì thầm vẫn vô cùng đàng hoàng, rảnh và cực kì rõ ràng: “Lão hai trở về rồi sao?”

“Ai dám đề cập sở hữu tổ mẫu những điều vớ vẩn như thế? Đây toàn là đa số câu nói bậy cả.” Khương Linh Châu dịu dàng len tiếng: “Sớm đặc biệt là nhì tháng nữa chiến sự đang xong xuôi, nhị hoàng thúc tin báo về, có nhẽ đầu mùa thu thúc đấy sẽ trở về.”

“Ừ…” Chu Thái hậu khép mắt lại, nhâm nhẩm nói: “Hà Dương, ai gia già rồi, con đừng lừa ai gia.”

“Sao Hà Dương dám lừa nhà bạn chứ?” Khương Linh Châu đáp.

Nàng vừa nhắc vừa mặc niệm trong lòng “Xin người dung thứ cho lần nói dối này của con.”

lúc còn nhỏ xíu, Khương Linh Châu sẽ đi lễ Phật cùng Chu Thái hậu, cũng từng gặp gỡ rất nhiều sư thầy lớn. Nhà sư Cao Hàng Tuệ từng nhắc với nàng “Phải trở thành 1 loài người thành tâm, ngay thật, không được thiết kế hồ hết chuyện trái lương tâm”, Khương Linh Châu vui mừng gật đầu đồng ý.

nhưng giờ đây, ngay ngoài Chu Thái hậu, Khương Linh Châu lại lường gạt chúng ta hết lần này đến lần không giống, đang vi phạm đến lời thề trước Phật tổ của nàng.

mà chiến sự ngày càng bao tay, nước Tề mất tám tòa thành trì nghỉ ngơi U Yến, nhì Hoàng thúc ra chiến trường thay bệ hạ chả biết bao giờ mới trở về. Đầy đủ chuyện này mà đặt 1 mình yếu đuối, nhiều bệnh, ý thức luôn luôn trong trạng thái bồn chồn biết được thì vẫn chỉ khiến cho bạn phổ thông run sợ thôi.

Khương Linh Châu đã suy nghĩ thì bên ngoài bình phong lại vang lên quá nhiều âm thanh ồn ào.

trong trái tim nàng muộn phiền, đích thân bước ra khỏi bình phong, tốt giọng quát lên: “Lần này là chuyện gì nữa đây?”

3 vị công chúa sẽ tranh chấp ngay tắp lự cúi đầu.

trong năm này Khương Linh Châu mười bảy tuổi, còn tam vị công chúa này nhỏ hơn nàng rất nhiều. Đứng trước mặt trưởng tỷ, dù các nàng có oan ức thế nào thì sẽ bắt buộc chỉnh tề cúi đầu.

Hơn nữa, Khương Linh Châu là Đại công chúa nhưng tổng cộng bạn trên dưới nước Tề hầu như ngưỡng mộ.

Đọc full truyện đam mỹ h  

dưới đương kim bệ hạ mang hoàn toàn tứ vị công chúa nhưng duy nhất Khương Linh Châu nhận được ân sủng, chẳng những đc ban cho thành phố Hà Dương, lĩnh tám ngàn quà mà còn đc phong tước hiệu “Hà Dương”. Sự mến thương & kính trọng đấy là thứ mà mấy vị công chúa còn lại khó có thể với đến đc. Vì vậy sinh sống trước mặt Khương Linh Châu, các cô gái chỉ đành đề nghị cúi đầu.

Khương Linh Châu thấy mấy muội muội đã lạng lẽ quay về, nàng nhìn ra bên ngoài Nhuế Tự cung, sắc trời tối đen từ khi nào: “Thôi, phần đông muội trở về sinh hoạt đi, đừng làm cho Thái hậu nương nương run sợ.”

Mấy vị công chúa kiếu từ Thái hậu qua tấm bình phong rồi lần lượt rời đi.

đến khi mấy vị công chúa đi hết, cung điện quay về sở hữu vẻ lặng im, Khương Linh Châu nháy mắt ra dấu, suýt thì khiến cho mí mắt bị co giật, lúc này mới tìm được cơ hội để rỉ tai mang Kiêm Hà.

“Công chúa, nô tỳ new vừa nghe mấy vị tiểu công chúa nói cạnh nói khoé Lăng vương của nước Ngụy đưa thư tới, lời xin cưới công chúa nước Tề. Gần đây mấy vị công chúa lo bạn dạng thân bị tìm đề xuất mới xì xào bàn tán.”

Nước Ngụy xa xăm, các bạn dân thì dự tợn, bấy lâu Tề – Ngụy lại như nước sở hữu lửa. Nếu như vị công chúa được sắm kia cần đi hòa thân sinh sống 1 giang sơn lạ lẫm, tuy nhiên hiệu quả sẽ là chết già nơi đất khách quê bạn.

vì một câu “Ai đã là kẻ rủi ro gả cho Tiêu Tuấn Trì” nên mấy vị công chúa mới gượng nhẹ nhau.

Khương Linh Châu đứng trước bình phong, hàng mi thảnh thơi hơi nhăn lại, khẽ hỏi: “Chưa biết thực hư nào nhưng đã hết tĩnh tâm vậy đó sao?”

Dù đề cập vậy nhưng mà nàng cũng có vài u sầu trong tâm, Khương Linh Châu dừng một chút rồi đề cập sở hữu Kiêm Hà: “Em tới chỗ Hoàng huynh hỏi 1 câu, nói là ta mong muốn biết chuyện này còn có đề xuất sự thực không? Bảo huynh đó đừng lừa ta.”

Kiêm Hà vâng dạ rồi cúi đầu đi ra phía bên ngoài.

Xem thêm truyện sắc

Khương Linh Châu quay về hầu hạ Thái hậu.

ý thức Chu Thái hậu không được tuyệt cho lắm, nhan sắc trời vừa tối sầm là mơ mòng bi hùng ngủ. Ko tới thời kì uống 1 ly trà, Thái hậu đang nhắm mắt xuôi tay ngủ say. Khương Linh Châu căn dặn mỹ nữ một lúc rồi mới dẫn theo Bạch Lộ trở về tẩm cung của bản thân.

Hoàng hôn nặng vật nài, không trăng không sao. Tường đỏ ngói xanh bị bao bọc bởi vì màn đêm ảm đảm. Trong cung, ánh đèn mờ ảo như sương khói, đa số ngọn đèn treo bên trên tường soi sáng đường đi giống như một con rắn với cái đuôi lớn lao. Chỉ nhớ tiếc là đèn đuốc phổ biến vậy đó nhưng mà đã không xua tan được sự âm u của màn đêm.

Qua sắp nửa canh giờ sau, Kiêm Hà mới trở về.

“Thái tử điện hạ nói mình ko mong muốn công chúa nghĩ ngợi quá nhiều tới chuyện này.” Từ trước đến giờ, Kiêm Hà đang luôn là kẻ trầm tĩnh & an toàn và tin cậy nhưng lúc này nàng ta cũng không khỏi lộ ra vẻ nghi ngờ: “Có điều thái tử điện hạ đề cập “Chuyện này không thúc đẩy tới Hà Dương”, nô tì sợ rằng… đó là sự thật.”

Kiêm Hà còn đậy vài lời chưa đề cập, tỉ dụ như hoàng thái tử kể mang Khương Linh Châu “Không đc tham gia vào chuyện đất nước đại sự” tốt “Phải ra dáng 1 cô nương chứ”.

các lời tương tự, thái tử and hậu phi đang nói mang Khương Linh Châu chả biết bao lần nhưng chẳng lúc nào nàng chịu nghe.

Khương Linh Châu nghe Kiêm Hà kể vậy thì im lặng thật lâu.

một lúc sau, nàng new lên tiếng: “Ta mệt rồi.”

Nàng được Kiêm Hà và Bạch Lộ phục dịch rửa mặt, thay quần áo, vệ sinh, kế tiếp ấp ủ một bầu tâm tư lờ lững chìm vào giấc ngủ.

tới nửa đêm, cơn mưa mập như trút nước đổ xuống, hạt mưa gõ lên ngói sản xuất đều âm thanh tí bóc tách như diễn tấu. Nửa đêm, Khương Linh Châu thức giấc dậy, tưởng rằng đó là tiếng vó ngựa của thành viên gia đình Ngụy trong đô thành Hoa Đình, nàng ngay tức khắc mang lưu lạc lồng ngực đông cứng lại, không ngủ đc nữa. Lăn qua lộn lại cho tới khi tinh sương sáng ngày hôm sau nàng mới chìm vào giấc ngủ 1 lần nữa.

Nàng bị như thế mấy ngày liên tiếp.

cung phi nghe mọi người hầu đề cập đêm tối Khương Linh Châu ngủ không yên giấc cần vẫn đích thân mang hương liệu an thần đến. Hương liệu này tuy quý hiếm mà sẽ không gây cho lòng Khương Linh Châu bớt bất an and sốt ruột.

Buổi sáng ngày vật dụng ba, Khương Linh Châu ngồi trang điểm, tự nhìn chúng ta trong gương. Nàng vốn dĩ là một giai nhân có tiếng, mang điều mấy ngày liên tục ý thức tạm thời, luôn trong tình hình thấp thỏm bất an phải sắc đẹp mặt tiều tụy đi đa dạng.

Đọc thêm Truyện đam mỹ sinh tử văn

bởi vậy, nàng đề cập Bạch Lộ mang chút hồ phấn (1) đậy đi sắc đẹp mặt tiều tụy. Sau khoản thời gian khiến cho ngừng, nàng rời khỏi tẩm cung, trực tiếp đi tới tam điện.

(1) hồ phấn: Bột phấn của tổ ấm hồ

Mưa liên tục mấy ngày làm bằng cung điện tươi mát hơn quá nhiều. Nước mưa đọng bên trên những cành cây cối càng khiến quang cảnh đổi mới trầm tĩnh & xanh ngát. Chỉ nuối tiếc là tuy cảnh quan sau cơn mưa thật dễ chịu mà Khương Linh Châu lại không tồn tại đòi hỏi hưởng thụ.

Nước Tề có quy củ lễ nghĩa của nước Tề, con gái ko đc ra khỏi 3 môn. Cung điện sinh hoạt phần bên trước tam môn là nơi đặt Đế vương nghị sự, là nơi quần thần dâng tấu cho vua, cung phi cũng không thể bước vào nơi đây. Trong cung, chúng ta sở hữu lá gan to như vậy chỉ có 1, đó chính là Hà Dương công chúa Khương Linh Châu. Nàng đc đại vương ban cho 1 độc quyền, không chỉ là thể tùy ý ra vào ba môn nhưng xem thêm thể bước vào Sùng Chính điện diện kiến thánh thượng.

vệ binh thấy Hà Dương công chúa từ xa thì ngay tắp lự cung kính cúi đầu.

Đọc thêm truyện đam mỹ ngược

Khương Linh Châu đứng trước Sùng Chính điện, vừa xuất xắc chạm chán vị huynh trưởng cùng một mẹ hình thành, hoàng thái tử điện hạ Khương Yến Nhiên

“Hoàng huynh!” Khương Linh Châu nắm chặt tay áo, hỏi: “Mấy đợt trước muội sai Kiêm Hà đến đặt hỏi huynh… chuyện đấy với thật không ạ?”

hoàng thái tử vừa thấy nàng đã nhíu mày, hỏi: “Hà Dương, huynh sẽ nhắc như vậy rồi mà muội vẫn thiếu hiểu biết nhiều sao? Mọi hôm không có chuyện gì quan trọng thì đừng ra khỏi 3 môn. Nhìn muội hiện nay sở hữu như là công chúa một nước không?”

Khương Linh Châu nhìn thấy hắn nhìn trước ngó sau rồi lại đánh trống lảng sang chuyện không như, trong thâm tâm đam mỹ ngay tức khắc chùng xuống, chuyện kia sở hữu mười phần thì tám chín phần là sự thực rồi.

“Hà Dương, muội sắp tới đây khiến gì?” hoàng thái tử hỏi.

“Muội ước ao xin 1 chuyện.” Khương Linh Châu chậm chạp nói: “Nếu Tiêu Tuấn Trì thật sự đến đặt cầu hôn công chúa nước Tề, vậy thì muội ưng ý đi hòa thân… đem Hà Dương để đổi rước một nước Tề thái hoà, giàu mạnh. Chính là vinh diệu của Hà Dương.”

~~~ Tác nhái mang lời mong nói: đây là lần trước tiên tôi viết truyện cổ điển một cách nhàn hạ.

vấn đề trước tiên đề nghị tạo cho tất nhiên là để biệt danh cho nam chính rồi…

Từ hôm nay trở đi, nam chính đã tên là Tiêu Đại Cẩu.
hiểu full list truyện ngôn tình tại trang gọi truyện trực tuyến truyen24.com. Chúc Anh chị em hiểu truyện vui vẻ!